Cecil Hotel, hay The Cecil hoặc Stay on Main là một khách sạn bình dân ở Downtown Los Angeles, tọa lạc tại số 640 Main Street, khai trương vào năm 1927. Khách sạn có 19 tầng, 700 phòng và có một lịch sử lâu đời. Đến năm 2017, nó đã được cải tạo và phát triển lại thành một khu phức hợp giữa các phòng khách sạn và căn hộ. Cecil Hotel nổi tiếng là một địa danh liên quan đến những vụ án mạng, mất tích bí ẩn, kẻ sát nhân hàng loạt… và được xem là khách sạn kinh dị nhất, truyền cảm hứng cho nhiều bộ phim.

Những bí ẩn xoay quanh Cecil Hotel đã được tái hiện trong các tựa phim như American Horror Story: Hotel, Ghost Adventures và loạt phim tài liệu Crime Scene: The Vanishing at the Cecil Hotel của Netflix. Dưới đây là danh sách các trường hợp án mạng đáng lưu ý và các hoạt động đáng ngờ khác liên quan đến khách sạn Cecil, khiến tòa nhà này được xem là một trong những địa danh bị nguyền rủa. Đến tận ngày hôm nay, một bầu không khí huyền bí vẫn bao trùm trên khách sạn.
Cecil Hotel có liên quan đến một số vụ án nổi tiếng như sau:
Vụ án “Thược Dược Đen” (Black Dahlia)
Elizabeth Short – nạn nhân của vụ án mạng mà giới truyền thông Mỹ gọi là “Thược Dược Đen” được cho là một trong những vị khách nổi tiếng nhất của khách sạn Cecil. Cô được tìm thấy giữa một bãi cỏ trống trong tình trạng rất khủng khiếp, bị hủy hoại nghiêm trọng và hiện trường là một nơi kinh tởm.

Vụ án Thược Dược Đen vẫn chưa được giải quyết. Theo báo cáo, Elizabeth Short đã được nhìn thấy tại quán bar của khách sạn Cecil không lâu trước khi bị sát hại vào tháng 1 năm 1947. Tuy nhiên, thông tin này vẫn còn nhiều tranh cãi, có người cho rằng đây chỉ là một câu chuyện truyền miệng để tăng thêm kịch tính cho vụ việc.
Vụ án bà Goldie Osgood đáng thương
Một tổng đài viên điện thoại đã nghỉ hưu tên Goldie Osgood được tìm thấy đã qua đời trong phòng của bà ở khách sạn Cecil. Nạn nhân đã bị xâm hại và toàn bộ căn phòng của bà ấy bị lục tung. Osgood nổi tiếng trong khu vực và có biệt danh “Pigeon Goldie” vì bà hay cho chim ăn ở Quảng trường Pershing gần đó.

Gần thi thể bà ấy là chiếc mũ lưỡi trai Los Angeles Dodgers mà bà luôn đội và một bao giấy đựng đầy hạt dành cho chim ăn. Vài giờ sau khi Osgood bị hại, Jacques B. Ehlinger, 29 tuổi, được nhìn thấy đi qua Quảng trường Pershing trong trang phục dính máu. Hắn ta bị bắt và bị buộc tội sát hại Osgood nhưng sau đó được xóa tội.
Vụ án này hiện vẫn chưa được lý giải.
Sát thủ “Kẻ săn đêm” Richard Ramirez
Ricardo Leyva Muñoz Ramírez (sinh ngày 29 tháng 2 năm 1960 – mất ngày 7 tháng 6 năm 2013), được biết đến với tên Richard Ramirez, là một tín đồ tôn thờ Satan, kẻ sát nhân hàng loạt, cưỡng bức hàng loạt, bắt cóc, trộm cắp… và phạm nhiều tội danh khác nữa. Hắn đã khủng bố các cư dân của vùng Los Angeles cho đến Vùng Vịnh San Francisco từ tháng 6 năm 1984 đến tháng 8 năm 1985.

Trước khi bị bắt, Ramirez được mệnh danh là “Kẻ xâm nhập thung lũng” (vì các cuộc tấn công của hắn tập trung tại vùng Thung lũng San Gabriel), hắn cũng được gọi là “Night Stalker”. Phim tài liệu về tội ác của Richard Ramirez được Netflix sản xuất với tựa đề Night Stalker: The Hunt For a Serial Killer. Richard Ramirez được cho là từng ở lại khách sạn Cecil một thời gian dài và đã hại không ít người trong thời gian lưu trú tại đây.
Hung thủ Jack Unterweger
Johann “Jack” Unterweger (sinh ngày 16 tháng 8 năm 1950 – mất ngày 29 tháng 6 năm 1994) là kẻ sát nhân hàng loạt người Áo, hắn đã ra tay ở một số quốc gia gồm Tây Đức, Áo, Tiệp Khắc và Hoa Kỳ. Nạn nhân của Jack thường là phụ nữ và bị hắn tấn công bằng cách dùng áo ngực của chính nạn nhân để siết cổ họ. Cuối cùng Jack đã bị Cảnh sát tư pháp Hoa Kỳ bắt giữ tại Miami, Florida vào ngày 27 tháng 2 năm 1992.

Jack Unterweger bị dẫn độ trở lại Áo vào ngày 27 tháng 5 năm 1992, và bị buộc tội 11 vụ án mạng, trong đó có một vụ ở Prague và ba vụ ở Los Angeles. Bồi thẩm đoàn đã kết tội hắn ta trong chín vụ với tỷ lệ đa số 6:2 (đủ để bị kết tội theo luật pháp Áo vào thời điểm đó). Dựa trên kết quả kiểm tra tâm thần, bác sĩ đã chẩn đoán Jack Unterweger mắc chứng rối loạn nhân cách ái kỷ.
Vào ngày 29 tháng 6 năm 1994, Jack Unterweger bị tòa kết án tù chung thân mà không có khả năng được ân xá. Hắn đã tự ra tay kết liễu đời mình tại nhà tù Graz-Karlau bằng cách treo cổ tự vẫn với một thòng lọng làm từ dây giày và một sợi dây từ quần của bộ đồ thể thao. Jack sử dụng cùng một nút thắt được tìm thấy trên tất cả những cô gái bán hoa từng bị hắn sát hại.
Các vụ án mạng đáng lưu ý khác
1- Vào tối ngày 22 tháng 1 năm 1927, Percy Ormond Cook, 52 tuổi, đã tự vẫn bằng súng trong phòng khách sạn sau khi không hòa giải được với vợ và con. Mặc dù tờ Times đưa tin rằng anh ta được gấp rút đến Bệnh viện với cơ hội sống sót mong manh, hồ sơ tử vong cho thấy anh ta đã qua đời vào tối cùng ngày.
2- Vào ngày 19 tháng 11 năm 1931, cư dân Manhattan Beach W. K. Norton, 46 tuổi, được tìm thấy đã mất trong phòng của mình sau khi ăn một viên thuốc độc. Một tuần trước, anh ta đã đến Cecil với tên giả “James Willys” từ Chicago. Cái chết của Norton dường như là vụ quyên sinh sớm nhất được biết đến tại khách sạn Cecil.
3- Vào tháng 9 năm 1932, một người giúp việc tìm thấy Benjamin Dodich, 25 tuổi, đã chết vì một vết thương do súng tự gây ra ở đầu. Anh ta không để lại thư tuyệt mệnh.
4- Cuối tháng 7 năm 1934, cựu sĩ quan Quân y Louis D. Borden, 53 tuổi, được tìm thấy đã chết trong phòng của mình tại Cecil. Anh ta đã tự vẫn bằng dao lam. Borden đã để lại một số ghi chú, một trong số đó trích dẫn sức khỏe kém là lý do khiến anh tự tử.
5- Vào tháng 3 năm 1937, Grace E. Magro rơi từ cửa sổ tầng 9. Cú ngã của cô đã gián đoạn bởi dây điện thoại quấn quanh người. Sau đó cô qua đời tại Bệnh viện Georgia. Cảnh sát không thể xác định liệu cái chết của Magro là do tai nạn hay do tự vẫn.
6- Vào tháng 1 năm 1938, lính cứu hỏa của lực lượng Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ Roy Thompson, 35 tuổi, đã nhảy từ tầng cao nhất của Cecil và được tìm thấy trên giếng trời của một tòa nhà lân cận. Anh ta đã ở tại khách sạn Cecil trong vài tuần.
7- Vào tháng 5 năm 1939, sĩ quan Hải quân Erwin C. Neblett, 39 tuổi, được tìm thấy đã chết trong phòng của mình sau khi tự vẫn bằng cách uống chất độc.
8- Vào tháng 1 năm 1940, giáo viên Dorothy Seger, 45 tuổi, đã uống thuốc độc khi ở tại khách sạn Cecil và được tờ Los Angeles Times đưa tin là “đang cận kề cái chết”. Không có thêm báo cáo nào được công bố về tình trạng của cô ấy. Cái chết của cô được liệt kê vào ngày 12 tháng 1 năm 1940 trên trang FindADeath.com.
9- Vào tháng 9 năm 1944, Dorothy Jean Purcell, 19 tuổi, đang ở chung phòng tại khách sạn Cecil với bạn trai của cô, nhân viên bán giày Ben Levine, 38 tuổi. Purcell dường như không biết rằng cô đang mang thai, đã chuyển dạ. Sau đó, cô cho rằng mình không muốn làm gián đoạn Levine đang ngủ, vì vậy cô ấy đã đi vào phòng tắm và tự sinh hạ một bé trai. Nghĩ rằng đứa bé đã chết, cô ném nó ra ngoài cửa sổ, nó rơi xuống mái của một tòa nhà liền kề. Purcell bị buộc tội cố sát. Ba bác sĩ tâm thần đã kết luận rằng cô “bị rối loạn tâm thần” vào thời điểm xảy ra vụ việc. Vào tháng 1 năm 1945, cô được trắng án vì lý do “bị mất trí”.
10- Vào tháng 11 năm 1947, Robert Smith, 35 tuổi, chết sau khi nhảy từ một trong những cửa sổ tầng 7 của Cecil.
11- Vào ngày 22 tháng 10 năm 1954, nhân viên công ty văn phòng phẩm tại San Francisco, Helen Gurnee, 55 tuổi, đã nhảy từ cửa sổ của căn phòng tầng 7 của mình. Một tuần trước, cô đã đăng ký tại khách sạn với tên “Margaret Brown”.
12- Vào ngày 11 tháng 2 năm 1962, Julia Frances Moore, 50 tuổi, đã nhảy từ cửa sổ của căn phòng ở tầng 8 của mình và rơi xuống một giếng trời bên trong tầng 2. Cô không để lại thư tuyệt mệnh. Trong số tài sản để lại của cô có một vé xe buýt từ St. Louis, 59 xu đổi tiền, và một cuốn sổ ngân hàng của Ngân hàng Illinois cho thấy số dư 1.800 đô la, hoặc 15.524,42 đô la nếu đã điều chỉnh theo lạm phát.
13- Vào ngày 12 tháng 10 năm 1962, Pauline Otton, 27 tuổi, đã nhảy từ cửa sổ căn phòng trên tầng 9 của mình sau một cuộc tranh cãi với người chồng Dewey vì anh ta lạnh nhạt với cô. Dewey đã rời khỏi phòng trước khi Otton tự vẫn. Otton rơi trúng một người đi bộ là George Gianinni, 65 tuổi, khiến cả hai tử nạn ngay lập tức. Vì không có nhân chứng, cảnh sát ban đầu nghĩ Otton và Gianinni tự vẫncùng nhau. Tuy nhiên, ngay sau đó người ta đã xác định được rằng Gianinni đã đút tay vào túi lúc chết và anh ta vẫn đang đi giày. Nếu anh ta nhảy, đôi giày của anh ta có thể sẽ rơi ra khi ngã hoặc khi va chạm và tay sẽ không đút vào túi.
14- Vào ngày 20 tháng 12 năm 1975, một phụ nữ vẫn chưa rõ danh tính, khoảng 23 tuổi, đã nhảy từ cửa sổ tầng 12 xuống mái nhà tầng 2 của Cecil. Cô đã đăng ký tại khách sạn vào ngày 16 tháng 12 với tên “Alison Lowell” và đang ở trong phòng 327.
15- Vào ngày 1 tháng 9 năm 1992, một người đàn ông được tìm thấy đã chết trong con hẻm phía sau Cecil. Các nhà chức trách tin rằng người này đã chết hoặc bị ngã, tự nhảy, hoặc bị đẩy từ tầng 15 của khách sạn. Vào thời điểm qua đời, người quá cố mặc một chiếc quần thể thao màu xanh lam và một chiếc áo len màu đen bên ngoài áo phông màu xám. Văn phòng Điều tra viên Quận Los Angeles đoán tuổi nạn nhân là từ 20 đến 32 tuổi. Danh tính thực sự của nạn nhân chưa bao giờ được xác lập.
16- Vào ngày 19 tháng 2 năm 2013, thi thể của Elisa Lam – một sinh viên 21 tuổi người Canada, được tìm thấy bên trong bể cấp nước trên sân thượng khách sạn.
17- Vào ngày 13 tháng 6 năm 2015, thi thể của một người đàn ông 28 tuổi được tìm thấy bên ngoài khách sạn. Một số phỏng đoán có thể anh ta đã tự vẫn bằng cách nhảy lầu, mặc dù một phát ngôn viên của tổ điều tra quận đã thông báo với Los Angeles Times rằng nguyên nhân cái chết vẫn chưa được xác định.
Ngoài ra, vẫn còn rất nhiều trường hợp án mạng khác tại Cecil Hotel, nhưng không được thống kê hoặc thụ lý, số lượng các vụ án ở đây có thể lên đến hàng trăm vụ và đa số vẫn là tự vẫn hoặc không tìm được hung thủ, chúng mãi mãi là bí ẩn cùng với những bí mật đen tối được che giấu ở những tầng cao nhất của Cecil. Mời các bạn đọc thêm các bài viết khác về Cecil Hotel.