“Nữ thần” Monica Bellucci
Monica Bellucci – nữ diễn viên luôn nằm trong top những người phụ nữ xinh đẹp nhất thế giới. Cô không chỉ bắt đầu làm mẫu ảnh từ năm 13 tuổi, để rồi trở thành một tượng đài bất diệt trong làng thời trang Âu Mỹ, mà cũng chuyển hướng sang điện ảnh thành công với những cảnh phim để đời. Monica Bellucci được xem là một biểu tượng sex, nhưng nhắc đến cô mình dùng hai chữ “nữ thần” là đủ, không cần mô tả dài dòng.
Cô chuyên trị cảnh nóng bằng sự đam mê và nghiêm túc với nghề. Thần thái và những cảnh khó mà Monica Bellucci đã diễn trong Malena, trong Irréversible ít có ai làm được. Cô rời bỏ Khoa Luật ở Trường Đại Học Perugia, ngôi trường danh tiếng ở Ý có hơn 700 năm lịch sử để dấn thân vào một trong những ngành khắc nghiệt nhất và mang tính đào thải cao, nhưng sau mấy chục năm, Monica Bellucci vẫn cao cao tại thượng.
Dù đóng những cảnh gây tranh cãi, khiến giới phê bình tốn nhiều giấy mực, tên tuổi Monica Bellucci chưa bao giờ đi kèm với scandal, affair hay mấy thứ tầm thường nhỏ nhặt, cô không quan tâm người ta nói gì về mình trên mạng xã hội, hay chính xác hơn là không bị chạm đến bởi chúng. Ấy là do cô có tư cách cao quý, tự nhận thức được về sắc đẹp và vai trò của bản thân, cũng như làm việc với triết lý của riêng mình vậy.
Cô từng có nhiều câu nói hay về sắc đẹp, công việc, đời sống và quan điểm cá nhân:
“Cơ thể của tôi rất quan trọng đối với tôi… khuôn mặt của tôi, cánh tay của tôi, đôi chân của tôi, bàn tay của tôi, đôi mắt của tôi, tất cả mọi thứ. Tôi sử dụng tất cả những gì tôi có.”
“Tôi cảm thấy ổn và thoải mái với bản thân, nhưng không phải vì tôi đẹp. Tôi biết nhiều người đẹp và cuộc sống của họ thật khủng khiếp. Họ cảm thấy thật khó chịu với chính mình. Thoải mái không phải là bạn trông như thế nào, mà là bạn cảm thấy thế nào. Tôi là một người may mắn vì đã được yêu thương rất nhiều. Tôi có một gia đình tuyệt vời.”
“Tôi không sợ khoả thân, vì với tôi, không có gì đẹp hơn hình thể. Bạn có thể có một cảm xúc tuyệt vời như vậy từ một cơ thể. Trong Irréversible (2002), tôi coi cơ thể mình như một vật thể và thật tuyệt khi bạn có thể có mối quan hệ như thế này với cơ thể mình, đó là một phần công việc của bạn, một vật thể mà bạn có thể làm việc cùng. Khi bạn có thể có được sự tự do này, đó là thời điểm bạn có thể cống hiến hết mình với tư cách là một diễn viên.”
“Tôi không phải là người thức dậy lúc 6 giờ sáng để đi tập thể dục. Sự thật là tôi thích bánh ngọt và mì ống, một ly rượu ngẫu hứng và hút thuốc rất thường xuyên. Lời khuyên của tôi là: ăn uống ngon miệng, quan hệ tình dục tốt – và cười thật nhiều. Phần còn lại nó tự đâu vào đấy hết.”
“Sau khi làm tình, người đàn ông ngủ, trong khi người phụ nữ hồi tưởng.”
“Trong 10 năm, tôi đã làm rất nhiều thứ. Lúc đầu, tôi không biết liệu mình có còn là người mẫu hay không, hay là diễn viên. Tôi biết mình muốn trở thành một diễn viên, nhưng điều đó thật khó tin. Giờ đây, mọi thứ đang ngày càng tốt hơn và những đề xuất tôi có cũng thú vị hơn nhiều so với năm năm trước. Nó giống như việc già đi là tốt hơn vây.”
“Tôi là một người theo thuyết bất khả tri, mặc dù tôi tôn trọng và quan tâm đến tất cả các tôn giáo. Nếu có điều gì đó mà tôi tin tưởng, thì đó là một năng lượng bí ẩn; cái lấp đầy đại dương khi thủy triều lên, cái hợp nhất thiên nhiên và chúng sinh.”
“Tôi biết rằng vẻ đẹp gợi lên một sự tò mò nhất định. Nhưng, như Oscar Wilde đã nói, vẻ đẹp chỉ dài năm phút nếu bạn không có bất cứ thứ gì khác để duy trì sự tò mò đó. Tôi không nghĩ rằng tôi đã có thể làm nên sự nghiệp như thế này nếu tôi chỉ xinh đẹp. Các đạo diễn không gọi bạn vì vẻ đẹp của bạn mà vì tài năng của bạn.”
Cô cũng chia sẻ lý do khiến bản thân không phù hợp với Hollywood: “Tôi không bao giờ có thể sống ở đó (Mỹ). Họ bị ám ảnh bởi tuổi trẻ và sắc đẹp còn hơn cả chúng ta. Ở Mỹ có điều này, tại đây các nữ diễn viên đến tuổi 40 và họ phát điên. Ngành công nghiệp điện ảnh muốn tất cả những người trẻ. Họ cũng thích một kiểu phụ nữ khác [hơn tôi]. Tôi sẽ không bao giờ gầy. Tôi cũng có con cách đây một năm, và tôi bị lười biếng. Tôi thích ăn. Ai quan tâm? Tôi tự nhiên.”
Đọc thêm: Bram Stoker’s Dracula: Bộ phim kinh điển đã bị vặn xoắn so với nguyên tác như thế nào?