Sau một năm bị hoãn do dịch bệnh, The Unbearable Weight of Massive Talent đã ra mắt vào tháng 04/2022. Bộ phim hành động hài, châm biếm trong đó Nicolas Cage đóng vai chính mình này ban đầu không hứa hẹn gì mấy về chất lượng, nhất là sau cú flop That Awkward Moment của đạo diễn Tom Gormican. Thế nhưng, mặc dù bị lỗ doanh thu rạp (điều dễ đoán trước), The Unbearable Weight of Massive Talent lại nhận được nhiều đánh giá tích cực với 87% Rotten Tomatoes từ khán giả lẫn giới phê bình, 7.1 IMDB, 3.5/5 sao trên trang đánh giá Roger Ebert… Thành tích không tệ đối với một dự án trông có vẻ “vui là chính”.
Nhưng thật sự, The Unbearable Weight of Massive Talent (TWOMT) là bộ phim với kịch bản gốc dí dỏm, câu chuyện đáng mến, rất ấm lòng. Phim quy tụ dàn diễn viên quen thuộc: Nicolas Cage, Pedro Pascal, Neil Patrick Harris, Tiffany Haddish, Ike Barinholtz… Thậm chí còn mời Demi Moore về cameo một đoạn tí xíu. Đối với người viết, TWOMT là bộ phim xuất hiện đúng thời điểm, bởi nó tôn vinh điện ảnh và cách phim ảnh gắn kết con người. Chúng ta đã lên mạng xã hội bàn luận, cãi nhau quá nhiều (và không cần thiết) đến mức quên đi giá trị đó mà điện ảnh mang lại.
Nicolas Cage vào vai chính ông với nghệ danh Nick Cage: ngôi sao điện ảnh tuổi xế chiều, sự nghiệp xập xình, cháy túi do thói đốt tiền nấu trứng, gia đạo cũng không yên. Ông li dị vợ và gặp khó khăn khi kết nối với con gái 16 tuổi. Nick khao khát một vai diễn vực dậy tên tuổi, cắm đầu tìm việc và khoác lên mình hào quang ngôi sao quá lâu mà quên mất mình còn là người chồng, người cha. Nick chấp nhận đề nghị tham dự tiệc sinh nhật của một fan hâm mộ giàu có (Pedro Pascal), vì mức thù lao 1 triệu đô Biden là cứu cánh tình hình tài chính kiệt quệ.
Khi gặp Javi, Nick rất vui vì hóa ra gã nhà giàu này có gu phim rất khá. Đang hào hứng vì ngỡ tìm được tri kỷ thì hai điệp vụ CIA (Tiffany Haddish xuất hiện, cảnh báo cho Nick biết Javi là thủ lĩnh băng đảng nguy hiểm. Hắn đang bắt con gái một chính khách làm con tin để thao túng bầu cử. Vì là người có điều kiện kề cận Javi, Nick buộc phải giúp CIA tìm ra chỗ giấu con tin, nhưng như vậy là phản bội Javi.
Phim sử dụng hầu hết chất liệu cuộc đời Nicolas Cage để tạo nên Nick Cage. Nếu là người yêu mến Cage hoặc chí ít thích vài phim chất lượng của ông, bạn sẽ lên cơn sốt geek bởi references ở khắp nơi. Từ sau Pig (2021), ta nhớ ra rằng Cage không chỉ là diễn viên hành động mà còn có thể đóng những vai nội tâm phức tạp hơn. Trong The Unbearable Weight of Massive Talent (2022), ta sẽ được thấy Cage thể hiện khả năng diễn xuất đa dạng, từ hành động kịch tính, hài ngớ ngẩn, đấu tranh nội tâm, cũng như tình huynh đệ đáng yêu với Pedro Pascal.
Nicolas Cage thông qua Nick Cage, phiên bản hư cấu của ông trong phim muốn nói với mọi người rằng bản thân ông cũng muốn chọn phim hay, cũng ý thức được mình là diễn viên và muốn làm việc với tư cách đó chứ không phải chỉ là ngôi sao điện ảnh. Nhưng vì lý do này kia, đôi khi ta không phải cứ muốn là được. Nick và Javi đều là những con người của “tình cảnh” (circumstances) và ở thời điểm nào đó của bộ phim họ phải thỏa hiệp với điều đó.
Javi (Pedro Pascal) là nhân vật mà ta nghĩ là ông trùm đường dây buôn vũ khí nguy hiểm. Mọi thứ gây bối rối cho khán giả lẫn Nick Cage khi Javi lại là con người mang tình yêu phim ảnh to lớn. Mục đích chính của Javi khi mời Cage dự sinh nhật đó là vì anh có viết một kịch bản phim, mong muốn người hùng của mình đóng vai chính trong đó. Nick và Javi trò chuyện tâm đầu ý hợp, không những cùng ngưỡng mộ The Cabinet of Dr. Caligari (1920), mà còn cho Cage thấy ý nghĩa của Paddington 2. Đúng vậy, mỗi người đều có thể cảm thấy gắn kết với một bộ phim mà không cần bận tâm đó là phim “nghệ” trăm năm hay giải trí thiếu nhi. Bản thân The Unbearable Weight of Massive Talent cũng tự minh chứng điều đó. Có thể với các bạn phim này nhảm, nhưng người viết thấy nó có ý nghĩa và sẵn sàng viết dài thêm chút nữa.
Phân đoạn Javi phát biểu về mối quan hệ căng thẳng giữa anh và cha được hàn gắn bằng Guarding Tess (1994) đã nói lên tất cả. Đó có phải sự kỳ diệu của điện ảnh không? Thật ra thì con người cũng có thể gắn kết với nhau thông qua những sở thích chung khác như sách, âm nhạc, thú vui sưu tầm… Thế nhưng, môn nghệ thuật non trẻ nhất này nó hấp thu cấu trúc và hình thức của những bộ môn lâu đời hơn. Vì vậy, điện ảnh có khả năng gom một đám đông lớn gồm những người yêu văn học, hội họa, âm nhạc, trình diễn, thậm chí điêu khắc, kiến trúc lại với nhau, chiêm ngưỡng tất cả thành quả từ nhiều lĩnh vực trong một bộ phim.
Pedro Pascal một lần nữa gánh vác cho cả bộ phim. Đây không phải là một điểm chê nhé, chỉ là khó mà tưởng tượng được ai khác sẽ đóng được Javi ngoài Pedro bởi anh đang làm ngôi sao thu hút nhiều sự chú ý, đồng thời vai diễn quá đáng yêu khiến khán giả nhân từ hơn với sai sót của phim. Javi cùng Nick đều là những con mọt phim thứ thiệt. Họ bàn luận về phim, rồi đóng kịch như những đứa trẻ, những màn rượt đuổi, khóc lóc rất hoạt hình. Bộ phim của Tom Gormican thiên về physical comedy (hài hình thể), đưa ta về buổi đầu của điện ảnh với những bộ phim câm trắng đen mang lại tiếng cười bằng hành vi cợt nhả của nhân vật. Nhưng cả Pedro và Nick đều xử lý tốt mảng này, phim không bị lố sượng mà khán giả sẽ yêu mến hai gã nerd này.
Chút hậu vị ngọt đắng cuối cùng đó là trong phim, bộ phim của Javi cùng Nick được đón nhận nồng nhiệt, còn thực tế ở ngoài The Unbearable Weight of Massive Talent không làm ăn khấm khá lắm ngoài rạp. Nhưng bù lại phim nhận được nhiều đánh giá tích cực và khán giả đang mua DVD về xem. Mỗi người đều có định nghĩa về một bộ phim hay nhưng đối với người viết, phim hay là bộ phim khiến ta quan tâm tới số phận nhân vật, trong phim lẫn ngoài đời.